Tầm Quan Trọng của Giờ Kể Chuyện trong Trường Waldorf

Mình kiếm được bài này ngắn gọn mà bao quát cho chủ đề “Kể chuyện ở trường mầm non Waldorf” nè. Nói chứ, nó cũng áp dụng được cho các lớp nhỏ ở bậc tiểu học luôn á. Mình dịch cho các bạn đọc thử, ai muốn đọc bản tiếng Anh thì kéo xuống link cuối bài nha.

BẮT ĐẦU VỚI NHỮNG MẨU TRUYỆN ĐƠN GIẢN

Ở giai đoạn mầm non, trẻ được nghe nhiều truyện khác nhau trong suốt các năm học như: cổ tích, truyện dân gian, ngụ ngôn, thần thoại, truyền thuyết và những câu chuyện về lịch sử. Tất cả đều được giáo viên kể bằng tất cả trái tim, và chạm đến trái tim của trẻ.

Việc kể chuyện giúp trẻ phát triển ngôn ngữ. Bằng cách ý thức được lối nói chuyện của mình thông qua các mẩu truyện kể, người lớn sẽ làm mẫu cho trẻ thấy như thế nào là ngôn ngữ rõ ràng, xây dựng vốn từ vựng của trẻ và giúp chúng phát triển các kỹ năng về ngôn ngữ. Khả năng nắm bắt ngôn ngữ được hình thành trước việc đọc và viết, cho nên chúng ta cần cho trẻ tiếp xúc với một lượng ngôn ngữ phong phú trước khi vào tiểu học.

Giờ học buổi sáng tại một trường mầm non Waldorf luôn luôn bao gồm một câu chuyện, có thể được giáo viên kể hoặc diễn rối. Thông thường câu chuyện này sẽ kể về thiên nhiên, hoặc sẽ là một truyện cổ tích hay truyện dân gian. Giáo viên sẽ kể chuyện từ tâm hồn thay vì trí nhớ, bởi các giáo viên Waldorf luôn nhắm đến việc kể chuyện bằng tình yêu để chạm đến trái tim của trẻ.

Lẽ dĩ nhiên, giáo viên sẽ cần phải thuộc nằm lòng câu chuyện đó, nhưng một khi đã ghi nhớ nó, họ sẽ có thể tự do biến nó thành của riêng mình và kể lại nó một cách vui vẻ. Các giáo viên Waldorf thường chọn các truyện kể Grim; và khi kể, họ sẽ không “đơn giản hoá ngôn ngữ nguyên bản”. Thông qua ngôn ngữ phong phú từ các câu chuyện cổ tích, trẻ sẽ xây dựng vốn từ cho riêng chúng. Học sinh Waldorf, nếu so sánh với những bạn đồng trang lứa ở các trường công lập, thường sẽ có vốn từ nhiều hơn.

What is important to know is that a child will only imagine a picture in his mind that’s as scary as he can handle. For example: if we tell the story of The Three Billy Goats Gruff a three year old might imagine a troll that’s not much more than a blob, where a six year old might imagine a hairy, ugly troll with big teeth and ears. A Waldorf teacher will tell a fairy tale to young children with a gentle, pleasant voice, without over-dramatization. Again this leaves the child’s imagination free to picture the story to be as scary or as benign as he can handle.

Điều quan trọng mà chúng ta nên biết là trẻ sẽ chỉ mường tượng trong đầu những hình ảnh đáng sợ trong mức độ mà chúng có thể chịu đựng được. Chẳng hạn như, khi ta kể câu chuyện “Ba Chú Dê”, một đứa trẻ ba tuổi có thể sẽ tưởng tượng ra con quỷ khổng lồ chỉ trông giống như một thứ không có hình dạng rõ ràng, trong khi đứa trẻ sáu tuổi có thể sẽ tưởng tượng ra một con quỷ khổng lồ xấu xí, lông lá với hàm răng và đôi tai thật to. Giáo viên Waldorf sẽ kể chuyện cổ tích cho trẻ nhỏ bằng một giọng nhẹ nhàng, dễ chịu, mà không kịch tính hoá quá mức. Điều này, xin được nhắc lại một lần nữa, sẽ để cho trí tưởng tượng của trẻ được tự do hình dung câu chuyện đáng sợ hoặc hiền thiện trong mức độ chúng có thể chịu đựng được.


Được viết bởi cô Marcie Follett, giáo viên mầm non của trường Trinus, Guatemala

Nguồn: https://trinus.org/the-importance-of-storytelling-in-a-waldorf-school/#:~:text=A%20morning%20in%20a%20Waldorf,with%20love%20from%20the%20heart.

Nguồn ảnh: Trường mầm non Khu Vườn Nhỏ (nơi mình đang dạy Tiếng Anh ahihi)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *