Đọc Sách Cho Con

Sáng nay, bò ra khỏi giường là Quân chạy đến kệ sách của ảnh, lấy 1 cuốn và chỉ vào, ra hiệu cho ba đọc. Ba ngồi xuống thì Quân bò lại, xoay lưng ngồi vào lòng ba. Đây là lần đầu tiên anh ấy ra dấu 1 cách rõ ràng như vậy. Những lần trước đây chỉ là cầm sách lật và ba mẹ tự đến đọc cho Quân nghe. 3 ngày nữa Quân tròn 1 tuổi.

Mình không phải là “mọt sách”, cũng không có thói quen đọc sách từ nhỏ, nhưng mình rất muốn xây dựng thói quen này cho con. Nên mình và ba Quân đọc sách cho con nghe từ rất sớm. Khi Quân còn trong bụng, mình đã bắt đầu nhưng chỉ thỉnh thoảng đọc cho Quân nghe thôi. Mình đọc cuốn đầu tiên là “Cuộc đời của Đức Phật Thích Ca”, bản tiếng Anh, nhưng chỉ được 1 vài truyện trong đó. Cuốn thứ 2 là “Những tấm lòng cao thượng” của Edmondo De Amicis. Đọc mà cảm động, thêm hormon lúc có bầu làm mình “đa sầu đa cảm” nên mình khóc sướt mướt, sau đó thôi không đọc nữa. Nếu làm lại, mình sẽ chọn cuốn vui vẻ hơn, chắc chắn rồi.

Quân được khoảng 4 tháng, tụi mình mới bắt đầu đọc sách lại do quá bận bịu với chuyện tã sữa. Trong 4 tháng đầu, chủ yếu mình chỉ kể cho Quân nghe truyện cổ tích mà thôi, nhớ gì kể đó. Cuốn sách đầu tiên Quân chính thức được “đọc” sau khi chào đời là “Trạm Thu phí Quái lạ” (The Phantom Tollbooth) của Norton Juster – 1 trong những tác phẩm văn học kinh điển dành cho thiếu nhi với rất nhiều từ tượng thanh, tượng hình, đồng âm, chơi chữ. Quân rất thích nghe đọc cuốn đó, những lúc đang nằm chơi mà chỉ cần ba mẹ mở sách ra đọc là ngay lập tức anh ấy dừng lại, tập trung lắng nghe.

Đến đây, có lẽ sẽ có bạn nghĩ do mình tưởng tượng, hoặc con nít có biết gì, chẳng qua là vô tình thôi, nhưng thật sự là với kinh nghiệm dạy học của mình, mình biết khi nào con nít hiểu lời mình nói. Thêm nữa, khi chia sẻ điều này và khuyến khích các bạn mình thử làm với con, mình nhận được phản hồi tương tự: 1 bé tập trung lắng nghe kể truyện, 2 tay chắp trước ngực; 1 bé mỉm cười khi nghe đọc thơ, 1 bé khác lại cười và huơ tay chân phấn khích.

Khi Quân lớn hơn 1 chút, khoảng 8 tháng thì mình đọc sách Ehon (1 dạng sách tranh của Nhật, dành cho bé 0-3 tuổi và 3-6 tuổi) cho Quân. Anh ấy đã bớt hứng thú khi nghe truyện chữ, thích nhìn hình ảnh nhiều hơn. Hiện giờ thì cuốn yêu thích nhất của “chàng trai trẻ” là sách ảnh về động vật hoang dã ở Phi Châu.

Mình và ba Quân vẫn tiếp tục duy trì thói quen đọc sách cho Quân vào mỗi chiều và bất cứ khi nào ảnh muốn. Đồng thời tụi mình rất hay trò chuyện với Quân. Có lẽ vì vậy mà vốn từ vựng của “chàng trai” đủ nhiều để giúp anh ấy nghe hiểu và làm theo hướng dẫn rất tốt, từ lúc tập lật đến khi tập leo xuống giường. Và món đầu tiên anh ấy chọn khi thôi nôi cũng là cuốn sách 🙂

Sách là nền tảng tri thức và là nguồn học liệu về ngôn ngữ cực kỳ phong phú cho trẻ con. Mình nghĩ thói quen đọc sách là điều nên được xây dựng và khuyến khích ở trẻ, càng sớm càng tốt. Các bạn đừng mang tâm lý trẻ nhỏ biết gì, thực ra những “chàng trai, cô gái” ấy thông minh hơn chúng ta tưởng nhiều lắm đó.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *